Champions League không có danh hiệu “Kiến tạo hay nhất mùa”. Và thực ra cũng chẳng cần. Bởi nếu cứ bày ra những hạng mục lặt vặt kiểu “quăng biên xa nhất Ngoại hạng Anh” thì bóng đá sẽ hóa thành hội chợ trao giải.
Nhưng nếu có, thì De Bruyne vừa kịp đặt cọc một ứng viên đủ sức đứng vững đến cuối mùa.
Phút 36 trận Napoli gặp Sporting CP, từ sát vòng cấm địa nhà, De Bruyne khởi động một đường bóng mà sau này sẽ còn được chiếu đi chiếu lại. Ba nhịp chạm đầu tiên, anh nhẹ nhàng thoát pressing, bỏ lại Joao Simoes và Morten Hjulmand, rồi bật tường với Anguissa để mở khóa phản công.
Bóng trở lại vừa vặn để De Bruyne tăng tốc. Eduardo Quaresma lao ra bít khoảng trống, nhưng chỉ với một pha xử lý bằng chân phải, ngôi sao người Bỉ xoay người khéo léo khiến đối thủ chới với, mở toang đại lộ phía trước.
Rồi đến nhịp chạm thứ bảy, bóng được xẻ thẳng xuống nách hàng thủ Sporting. Đường chuyền ấy xé đôi khoảng không giữa Gonçalo Inácio và Geny Catamo, chính xác và ngọt ngào như lưỡi dao cắt ổ bánh ciabatta mới ra lò.
Rasmus Højlund đón bóng, lạnh lùng dứt điểm xuyên qua hai chân Rui Silva. Một bàn thắng sẽ còn sống mãi trong ký ức, nhưng điều được nhắc tới nhiều nhất lại chính là đường kiến tạo mang thương hiệu Kevin De Bruyne.
Kết quả trên bảng điện tử sẽ ghi tên Højlund, nhưng thực chất nó chẳng khác nào Leonardo da Vinci vẽ xong nàng Mona Lisa, rồi để ông bạn Dave tô thêm một bên mắt, cuối cùng Dave lại nhận hết công trạng cho cả kiệt tác.
Bàn thắng ấy phải được xem như của De Bruyne, chỉ thiếu mỗi tên anh trên bảng tỉ số. Bảy giây, bảy nhịp chạm, 70 mét dẫn bóng, vượt qua năm cầu thủ đối phương. Một tuyệt tác được tạc nên từ sự uyển chuyển và tinh tế, như một đường trượt điêu khắc bằng lưỡi dao của nghệ sĩ nơi sân cỏ.
“Rolling back the years” nghe thì sáo rỗng, nhưng đó lại là cụm từ chính xác nhất khi chứng kiến Kevin De Bruyne, ở tuổi 34 luồn lách qua gần nửa đội hình Sporting CP như thể thời gian chưa từng in dấu.
Pha bóng ấy không chỉ là khoảnh khắc nghệ thuật, mà còn là lời nhắc kịp thời rằng De Bruyne vẫn sở hữu thứ năng lực siêu phàm, ngay cả sau khởi đầu chập chờn trong màu áo Napoli. Chỉ hai ngày trước thôi, huyền thoại của Man City còn bị gọi là “một vấn đề” trong mắt Antonio Conte.
Cuối tuần qua, De Bruyne nổi giận khi bị thay ra ở phút 72 trong trận thua Milan 1-2. Conte phản pháo thẳng thừng: “Tôi chỉ mong cậu ta khó chịu vì kết quả, chứ nếu vì bị thay người thì rõ ràng cậu ta đã nhầm đối tượng.”
Mâu thuẫn càng bị đẩy xa khi cựu giám đốc Pierpaolo Marino châm thêm dầu vào lửa, đặt câu hỏi liệu McTominay có đáng bị đẩy sang cánh trái chỉ để nhường chỗ cho bản hợp đồng bom tấn người Bỉ. Mùa này McTominay mới ghi 1 bàn sau 7 trận, kém xa mùa trước khi anh đóng vai trụ cột trong chức vô địch Serie A của Napoli với 12 bàn sau 34 trận. Marino mỉa mai: “De Bruyne là chính anh ta, hay chỉ còn là hoài niệm? Rõ ràng cậu ta đang chèn lên vị trí của McTominay, khiến cậu ấy sa sút. Đó là vấn đề lớn.”
Nhưng khi những con số được đặt lại đúng ngữ cảnh, De Bruyne bắt đầu chứng minh ngược lại. Ngoài đường kiến tạo tuyệt mỹ cho Højlund mở tỷ số, chính anh còn đặt dấu giày vào bàn ấn định chiến thắng 2-1 khi tạt trái cực khó chịu để tiền đạo người Đan Mạch lao vào ghi bàn quyết định. Tính cả hai quả phạt đền, De Bruyne đã có 3 bàn cùng 2 kiến tạo sau 7 trận cho Napoli.
Vậy pha bóng trước Sporting xứng đáng ở đâu trong cuộc bầu chọn không tồn tại mang tên “kiến tạo đẹp nhất Champions League mọi thời đại”? Nó chưa đủ độ ma mị như đường cong của Kaká cho Crespo ở chung kết 2005. Nó không bùng nổ tốc độ như cú bứt phá hủy diệt của Theo Walcott ở Anfield năm 2008. Và nó cũng chẳng mang tính biểu tượng như cú nhả bóng của Sergio Busquets để Messi viết nên siêu phẩm El Clasico 2011.
Nhưng nó có một chút của tất cả những khoảnh khắc ấy. Đó là De Bruyne ở trạng thái tinh hoa nhất.
Anh vẫn còn nguyên bản lĩnh.
(Tim Spiers – The Athletic)
bu3hlinh 35 bài viết