Mục tiêu mới nhất của trò này là Florian Wirtz. Bản hợp đồng trị giá 116 triệu bảng mà Liverpool mang về từ Bayer Leverkusen chưa có dấu ấn gì sau bảy trận đầu ở giải Ngoại hạng Anh.
Cố gắng thuyết phục những kẻ dùng “007” một cách nghiêm túc chẳng khác nào bảo Rúben Amorim bỏ sơ đồ 3-4-2-1 của mình, rất vô ích. Nhưng vẫn đáng để nói rõ vì sao cái nhãn “007” này thật nực cười.
Nguồn gốc của trend “007” không rõ ràng, nhưng Sky Sports Germany mới là bên vô tình biến nó thành hiện tượng. Tháng 8/2021, họ phát sóng một đồ họa châm biếm Jadon Sancho trong bộ tuxedo kiểu Bond, kèm theo dòng “007” ám chỉ giai đoạn tịt ngòi của anh tại Manchester United sau khi rời Borussia Dortmund với giá 73 triệu bảng.
Sancho khi ấy quả thật khởi đầu chật vật, nhưng lịch sử cho thấy nhiều cầu thủ từng “im tiếng” suốt bảy trận đầu ở Premier League vẫn trở thành những cái tên được tung hô sau này.
Thống kê cho thấy có 75 tiền đạo (loại trừ hậu vệ và tiền vệ cho công bằng) từng rơi vào diện “007”, với ít nhất bốn trận đá chính trong bảy lần ra sân đầu tiên. Dưới đây là 20 cái tên có tổng số bàn thắng và kiến tạo cao nhất trong số đó minh chứng rõ ràng rằng “007” chỉ là một trò cười trên mạng, không phải thước đo giá trị của cầu thủ.
Nếu mạng xã hội đã tồn tại vào năm 1999, cái năm Thierry Henry. khi ấy mới 21 tuổi, tức còn trẻ hơn Florian Wirtz bây giờ đôi chút chuyển từ Juventus sang Arsenal, có lẽ anh cũng sẽ bị dân mạng “hội đồng” như thế. Nhưng rốt cuộc thì sao? 175 bàn thắng, 74 kiến tạo, và trở thành chân sút vĩ đại nhất lịch sử Arsenal.
Kéo mắt xuống danh sách một chút, ta thấy cái tên Matheus Cunha. Cầu thủ người Brazil cũng từng loạng choạng khi mới rời Atletico Madrid sang Wolverhampton năm 2023. Nhưng sau khi vượt qua giai đoạn “mọc răng sữa” ở Premier League, anh đã lột xác tại Molineux. Cunha chia sẻ:
“Đây là giải đấu hay nhất thế giới, nên dĩ nhiên là khó hơn và cần thời gian để thích nghi. Nhưng giờ tôi thấy mình tự tin và hòa nhập hơn nhiều rồi.”
Thích nghi với cường độ của Premier League chưa bao giờ là chuyện dễ. Và con số thống kê cũng nói rõ điều đó.
Theo dữ liệu của SkillCorner, mỗi trận đấu ở Premier League ghi nhận nhiều pha bứt tốc cường độ cao (tốc độ trên 20 km/h) hơn hẳn các giải hàng đầu khác như La Liga, Bundesliga hay Serie A.
Tóm lại, nếu chỉ nhìn vào bảy trận đầu tiên để đánh giá một cầu thủ mới đến nước Anh, thì chẳng khác nào nhìn Henry năm 1999 mà bảo anh sẽ thất bại, một sai lầm nực cười.
Những gì diễn ra ban đầu cho thấy Florian Wirtz đang phải leo một ngọn dốc khá gắt ở Liverpool. Anh nhiều lần bị hậu vệ đối phương ập vào cướp bóng trong những tình huống mà nếu còn ở Đức, có lẽ anh sẽ có thêm vài nhịp để xử lý. Sau trận gặp Arsenal hồi tháng Tám, HLV Arne Slot nói nửa đùa nửa thật:
“Tôi không nghĩ cậu ấy biết rằng cơ thể mình có thể bị chuột rút ở nhiều chỗ đến thế.”
Nhưng vấn đề không chỉ nằm ở cường độ khắc nghiệt của giải đấu. Matheus Cunha cũng trải qua một giai đoạn làm quen tương tự sau khi chuyển từ Wolves sang Manchester United vào tháng Sáu vừa rồi. Dù giỏi đến đâu, việc gây dựng lại những mối liên kết với đồng đội mới luôn cần thời gian. Điều này càng đúng với Wirtz, người đang phải hòa nhập vào hàng công Liverpool vừa được tái thiết với hai tân binh đình đám khác là Hugo Ekitike và Alexander Isak.
Dĩ nhiên, vẫn có những người “vừa đặt chân xuống đã chạy như gió”. Erling Haaland, Diego Costa hay Sergio Agüero đều khởi đầu ở Premier League như thể sinh ra để tỏa sáng, trung bình hơn một bàn mỗi trận trong bảy trận đầu tiên, rồi duy trì phong độ ấy suốt nhiều mùa.
Nhưng cũng có không ít “ngôi sao sớm nở chóng tàn”: Papiss Cissé ở Newcastle, Amr Zaki tại Wigan hay Michu của Swansea từng khiến cả giải đấu chao đảo khi có ít nhất sáu lần ghi dấu bàn thắng trong bảy trận đầu, rồi lặng dần, mất hút.
Với Wirtz, bảy trận đầu chỉ là lời chào, không phải bản án. Premier League không dành cho những ai vội vàng cả trong sân lẫn trên mạng.
Có lẽ ví dụ “điệp viên” đúng điệu nhất phải kể đến James Rodriguez, nhạc trưởng người Colombia từng được báo Times of India giật tít sai lầm để đời:
“The name is Bond, James Rodriguez”, sau khi anh tỏa sáng rực rỡ ở trận vòng 1/8 World Cup 2014 gặp Uruguay.
Sáu năm sau, khi sang Everton, Rodriguez khởi đầu như pháo hoa: 3 bàn, 3 kiến tạo sau 7 trận đầu, trở thành món hàng nóng nhất trên Fantasy Premier League. Nhưng đó chỉ là bình minh ảo. Sáu lần góp dấu ấy chiếm một nửa tổng số bàn và kiến tạo anh có trong cả mùa duy nhất thi đấu ở Anh.
Tư duy ngắn hạn và cách phán xét thiếu tinh tế chính là “nguyên liệu” nuôi sống văn hóa “007” thứ trò vui tưởng vô hại nhưng lại làm mất đi chiều sâu của những cuộc thảo luận bóng đá, nơi những tiếng la ó và phản ứng cực đoan được tung hô nhiều hơn là sự hiểu biết và kiên nhẫn.
Thích nghi với một giải đấu, một quốc gia hay một nền văn hóa mới không phải chuyện một sớm một chiều. Những đánh giá công bằng chỉ có ý nghĩa khi được nhìn trong dòng thời gian dài hơn.
Vì thế, Wirtz cũng như bao tân binh chậm hòa nhịp khác ở Premier League xứng đáng được “cấp phép để bình tâm”, đúng như lời điệp viên Bond từng nói: License to chill.
(Theo Conor O’Neill – The Athletic)